Bị Bánh Bao gọi hoàn hồn, Ô Thuần Nhã dằn suy đoán trong lòng xuống, cong môi bế Bánh Bao vào lòng, thơm lên má nhóc, mắt ửng hồng, khẽ nói: "Cảm ơn con.". parkyoosu*parkyoosu*parkyoosu*parkyoosu. "Hôm nay cha đã 24 tuổi rồi, không thể khóc nữa.". Bánh Bao chỉ bánh ngọt, khoe
bác này toàn lý thuyết suông, một thằng nhóc sinh viên không có đồng nào, vừa lời 900 triệu ko lẽ đi từ thiện 600 triệu? thầy chùa còn chưa làm được, khuyên vậy cũng đi khuyên. nó có bề dày hàng ngàn năm đấy bạn. Chính xác ngạn ngữ đó là: Của trong nhà chia đôi
Chương 83. Tuần trăng mật của ba mẹ Dư Duy ngắn hơn anh nghĩ rất nhiều, sau khi là người cuối cùng hay tin ba mẹ mình tái hôn, anh lại tiếp tục phát hiện ra mình là người cuối cùng biết được chuyện ba mình mới đổi chỗ làm mới. Thực ra cũng không phải thay đổi hoàn
Viêm gan A (Hepatitis A) là một bệnh truyền nhiễm cấp tính tại gan, gây ra bởi virus viêm gan A (hepatitis A virus). Cậu gặp rắc rối rồi A a ron ạ; Rose's one in a hundred - such a hard worker. It's a nice day - let's go for a picnic. 10. (a) Vua A-cha mưu cầu đồng minh với vua A-si-ri như thế nào?
Canh Thần day trán, không biết cô nhóc này lại chơi trò gì nữa đây, quả nhiên không nên để nàng ấy có thời gian rảnh rỗi mà. "Ta thấy chỗ này đúng là không tệ đấy, về sau đổi hẳn thành quán cờ đi." Canh Thần xoay người, mặt đong đầy vẻ thản nhiên mỉm
Một cô gái có lá gan không nhỏ, nương vào cảm giác say lâng lâng, trực tiếp nhào vào trong lòng Vu Mục, làm nũng nóng giận mấy ngày trước cậu ta không đến " Tiểu Vu tổng, từ nay anh hãy nhớ đến thường xuyên nha" mày mấy năm nay đều ở nước ngoài không biết đấy
aYzS5kt. Reads 77,585Votes 4,613Parts 47Complete, First published Dec 16, 2015Table of contentsChương 1 Đau Khổ Biết Nhường Nào! Nỡ Lòng Bắt Con Trừ NợWed, Dec 16, 2015Thu, Dec 17, 2015Fri, Dec 18, 2015Sat, Dec 19, 2015Mon, Dec 21, 2015Mon, Dec 21, 2015Tue, Dec 22, 2015Wed, Dec 23, 2015Wed, Dec 23, 2015Wed, Dec 23, 2015Fri, Dec 25, 2015Fri, Dec 25, 2015Fri, Dec 25, 2015Fri, Dec 25, 2015Fri, Dec 25, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sat, Dec 26, 2015Sun, Dec 27, 2015Sun, Dec 27, 2015Mon, Dec 28, 2015Mon, Dec 28, 2015Tue, Dec 29, 2015Tue, Dec 29, 2015Tue, Dec 29, 2015Tue, Dec 29, 2015Wed, Dec 30, 2015Wed, Dec 30, 2015Wed, Dec 30, 2015Sun, Jan 3, 2016Tue, Jan 5, 2016Thu, Jan 7, 2016Thu, Jan 7, 2016Sat, Jan 9, 2016Sat, Jan 9, 2016Sat, Jan 16, 2016Sat, Jan 16, 2016Thu, Jan 21, 2016Thu, Jan 21, 2016Thu, Jan 21, 2016Tác giả Rin1996 Copy by Zennie Thể loai Truyện Teen Số Chương 47 Lịch đăng 1 ngày 1 chương Trạng thái FULL Nội Dung Truyện Nhóc To Gan Đấy Tôi tên là Tạ Tiểu Mai, lý do tôi có cái tên này vì cha tôi rất thích hoa mai, ông vốn có một bộ sưu tập cây kiểng nổi tiếng với hàng chục chậu mai nhiều kiểu dáng khác nhau. Bình thường, những người thích hoa thường có tâm hồn thi sĩ mà thường có tâm hồn thi sĩ thì thích ngâm thơ mà thích ngâm thơ thì có cái tật... nghiện rượu. Cha tôi xét về một khía cạnh đó là một... con sâu rượu lâu năm sắp hoá bướm. Cạnh mấy chục chậu mai là hàng ngàn cái chai sặc mùi cồn. Có lẽ rượu đã làm cho cha tôi mất tỉnh táo để chọn một cái nghề đàng hoàng chọn một cái nghề trăm người mới có một đó là cái nghề... làm thầy đồ viết câu đối tết trong khi chữ ông là quạ bay giun xéo. Tôi là một đứa con gái không thể kiêu ngạo mà nói là xinh đẹp, tốt bụng nhưng cũng có thể nói là dễ coi và từ trước tới giờ chưa làm tội ác gì tày trời ở kiếp này. Ấy vậy mà không biết kiếp trước tôi gây tội nghiệp gì hay tôi mắc nợ nặng đô với cái thứ đó mà tội vạ tự dưng giáng xuống làm tôi choáng váng . Trời bày oan nghiệt, trói chặt tôi với cái thứ đó......
Sau một tuần căng thẳng, nhờ sự chỉ dạy tận tình cùng phương pháp vừa đấm vừa xoa trong giờ học nó ký đầu, la lối đủ điều còn sau giờ học thì nó dẫn đi chơi công viên của thằng nhóc, chồng gia phả và gia pháp cũng được nhồi vào đầu tôi một cách êm thắm. Ngày tôi thuộc trang cuối cùng -Tốt, cô thuộc hết rồi đấy. – Nó đặt cây roi xuống, mỉm cười hài ơn trời phật ! – Tôi chắp tay khấn liếc qua chồng sách tôi thuộc trong một tuần vừa rồi, lẩm bẩm cái gì đó. Trầm ngâm một lúc, nó nói -Vậy là mai có thể đi gặp cha tôi được vậy sao ?-Càng sớm càng tốt. – Nó bấm đốt tay tính ngày tháng. – Vừa kịp, nếu để qua tuần sau có dẫn cô tới thì cha tôi cũng không thể xem mặt trạng của tôi và nó bây giờ trái ngược nhau. Tôi thì rất mừng, mong ngày xem mắt tới nhanh nhanh để thoát khỏi cái cảnh đày đoạ bằng sách vở thế này và có thể thoát khỏi cái nhà này. Nó thì khác, nó không mong ngày này đến sớm như thế. Bởi vì một khi đã thấy mặt con dâu tương lai, cha nó sẽ yên lòng nhắm mắt xuôi tay, sở dĩ ông còn cố gắng sống là để chờ tới ngày mai đi xem mắt thì phải ăn nói cho lễ phép nghe chưa ? – Nó thở tâm, tôi sẽ cố gắng hết ơn !Không khí thật khó chịu. Mọi hôm học xong là nó bật dậy, kéo tôi đi dạo biệt thự hay chơi công viên, tệ lắm cũng đi ăn kem. Giờ lại ngồi suy nó dẫn đi chơi quá nhưng làm vậy khác nào cắt đứt dòng suy nghĩ của nó, không nên. Thôi thì nhường chỗ yên tĩnh cho nó đành đẩy ghế, bước ra một vòng quanh biệt thự, tự nhiên tôi thiếu thiếu cái gì đấy. Nó cứ bứt rứt, khó chịu. Kỳ cục quá, đó là cái gì mà tôi không biết nhỉ. Cái gì, cái gì ?-Tiểu Mai phải không ?-Phu nhân ! – Tôi vội cúi mình nhân ? – Phu nhân khẽ nhíu mình lỡ miệng, tôi vội chỉnh xin lỗi. Chào mẹ !-Thế mới được chứ !Đúng là mẹ nào con nấy. Lúc nào cũng muốn làm cao với cấp dưới dù có thấp hơn người đó cả chục tuổi. Không biết bà này có điểm nào khiến cho cha thằng nhóc ấy yêu mà cưới được Thiên đâu mà để con đi một mình thế này ?-Dạ "chồng con" còn ở trong phòng đọc sách. – Dù biết nói vậy sẽ phải giành nhà Willyam Cường với nó tối nay nhưng tôi vẫn phải à ? – Phu nhân nhìn khung cửa phòng sách, nơi thằng nhóc đang ngồi suy tư trong đó. – Hôm qua nó nói rằng với khả năng của con thì ngày mai sẽ giới thiệu với cậu à không, "chồng con" cũng nói vậy đấy !-Anh ấy thật bạc phước. Nếu ta hiểu được tình cảm của mình thì đâu có... – Phu nhân tự nhiên thở kỳ cục, chuyện tình cảm vợ chồng có liên quan đến chuyện bệnh tình con cũng ngạc nhiên. Nhà này có truyền thống cưới vợ cho con trai từ rất sớm. Nhưng cũng có truyền thống khi người đứng đầu qua đời thì người thừa kế dù có nhỏ tuổi cỡ nào cũng phải lên thay. Cha anh ấy lập gia đình hơi muộn nên qua đời khi anh ấy vừa tròn 10 là một truyền thống nữa sao ? Cha con giống nhau, đều mồ côi cha năm 10 tuổi ấy, mọi người ai cũng xôn xao tìm vợ cho người thừa kế mới. Phải khó khăn lắm anh ấy mới từ chối được những đám sắp đặt và được gia đình đồng ý cho tự chọn vợ. Trong một cuộc gặp gỡ tại một vườn hoa trong công viên, ta đã được chọn làm dâu trưởng dòng họ hoàn cảnh khá giống tôi dù thơ mộng hơn chút xíu, tôi bèn ướm hỏi -Lúc ấy mẹ bao nhiêu tuổi ?-Lúc ấy ta được 5 tuổi. Anh ấy hơn ta 5 dù là nam hơn nữ còn trường hợp tôi là nữ hơn nam nhưng cái số cách nhau sao mà giống nhau thế nhỉ ? Có thể thằng nhóc này chọn vợ cho giống cha mẹ hồi sống chung, anh ấy luôn lo lắng, chăm sóc cho ta. Nhưng vì cái tuổi tác cách nhau quá nên ta cứ nghĩ tình cảm ta dành cho cha Thiên và tình cảm anh ấy dành cho ta đơn thuần chỉ là tình anh em nên đã nghĩ người mình thích nhất là một thành viên ngang tuổi ta trong dòng họ. Lúc ấy anh ấy bị bệnh nhưng giấu ta, ta không biết nên đã dập mất đi hy vọng sống cuối cùng. Mãi khi bệnh anh ấy nặng, ta mới biết đó không chỉ là tình cảm anh em. Nhưng lại muộn mất, ta chỉ có thể chia sẻ với anh ấy trong những năm cuối cùng trứơc khi nhập rất ân hận. Nếu lúc đó ta nhận ra tình cảm của mình thì ta đã có lẽ... - Một giọt lệ ở đâu tuôn ra trên gò má của phu nhân. – Dù anh ấy luôn mỉm cười sẽ tha thứ cho ta thì ta cũng không thể tha thứ cho mình. Nếu lúc đó ta không nghĩ đến khoảng cách tuổi tác thì đã không có chuyện dù sao...Tôi không thể thốt nên lời. Có cái gì đó chặn đứng lời nói của rồi, cái cổ nãy giờ chưa có giọt nước nào. Hèn chi nãy giờ đi dạo cứ thấy thiếu thiếu, là thiếu ly nước chanh thằng nhóc hay đưa cho tôi uống sau mỗi buổi học-Con sao vậy ?-Con... – Tôi lúng rồi ! – Một bàn tay từ phía sau nắm lấy tay giật mình. Thằng nhóc đang đứng đằng đâu không nói với tôi một tiếng ? Làm tìm muốn chết ! – Nó thở hồng tưởng đang suy tư nên mới ra ngoài tư cái quái gì ! Tôi đang suy nghĩ sẽ đưa cô đi đâu chơi, quay lại thì cái ghế trống trơn. – Nó hét bị nó giữ chặt, không thể bịt tai được, tôi đành cắn răng chịu đựng trận sấm sét nhân tạo đi con ! Mai có làm gì sai đâu mà. - Giờ tôi mới thấy bà là vị cứu tinh của đời Mắt mẹ ... – Nó nhìn mẹ nó đăm đăm. – Đã bảo với mẹ là phấn hoa dễ làm chảy nước mắt lắm mà cứ ra đây. – Nó chống nạnh, rầy mẹ nó như là ngang nhân không nói gì, chỉ mỉm lườm qua cho cô là đứng với mẹ tôi đó, cô mà đứng với đứa khác trong dòng như tên Nguyên Long là không xong đâu đấy nhé !-Vâng !-Đi ! – Nó kéo tôi một đến, phải lánh một thời gian để nhóc nguôi giận tôi mới dám vén chăn vào ngủ lạ gì đâu, tôi với nó ngủ chung giường từ hồi nào. Nghĩ là đã thích hợp, tôi bước vào phòng ngủ. Thôi rồi, nó còn quay mặt vô vách. Chuồn cho chắc lại, cô đi đâu ?Đành liều một vén chăn, leo lên giường. Khẽ khàng hỏi -Còn giận à ?-Biết còn hỏi. Cô thừa nước bọt quá nhỉ. – Nó đá cái gối ôm về phía lỗi mà. Nhưng nếu là Nguyên Long thì tôi cũng đâu dám đứng lại trò chuyện lâu cha tôi đã dặn... – Nói đến đó tự nhiên nó im ?-Không có. Ngủ đi !-Không dám. – Tôi rụt vậy ? – Nó khí nặng thế, ngủ sao nổi. Cậu nguôi giận tôi mới dám lặng người một chút rồi cũng thở dài, quay mặt ra. Ơn trời, nó chịu làm hoà cho đó. Ngủ đi !-Cảm ơn ! – Tôi sung sướng kéo chăn đắp lên đã kể cho cô nghe rồi à ? đã bảo cô giống bà ấy lắm mà, giống bà ấy trước khi cha tôi nhập viện cơ. Rất đáng yêu. Cho nên cha tôi mới yêu chứ. Và tôi mới chọn trời, tôi cứ tưởng nó nói tôi giống phu nhân ở cái chỗ ba hồi say ba hồi tỉnh chứ. Hoá ra nó còn có lương tâm một tôi cũng rất sợ cô giống mẹ tôi. – Nó vậy ?-Bà ấy có một điểm cha tôi rất sợ. Tôi rất sợ cô giống điểm lẽ đó là...-Đừng giống mẹ tôi nhé ! – Nó nhìn tôi với ánh khẩn nắm lấy tay nó, mỉm Tôi hứa ! Nhưng tại sao...-Tốt quá ! – Nó mỉm cười. Từ từ khép mắt lạiTrời đất ! Nó ngủ mất rồi, tới cái lúc tôi thắc mắc muốn hỏi là nó ngủ ngon lành. Cái thằng nhóc đáng ghét. Như đã nói chương này là zen bù nhé còn 1 chương nữa cho ngày hnay nè vote vote nhìu nhìu đi ạ
Đầu óc cứ quay cuồng, miếng vải bịt thuốc mê hồi nãy vẫn còn công dụng lắm. Phải gắng gượng lắm tôi mới mở mắt ra được. Hình ảnh đập vào mắt tôi đầu tiên là một thằng nhóc đang ngồi chễm chệ trên ghế, giương đôi mắt ngạo nghễ về phía là tôi muốn xông ra đánh một trận nhưng cái chân đã biểu tình. Cũng chẳng sao, tôi cầm chiếc đồng hồ gần đó sẵn sàng ném vào mặt nó cho bõ khoan, tôi không muốn đả thương cô. - Thằng nhóc ấy xua muốn đả thương mà tại sao lại làm cho cái chân của ta nặng hơn hả thằng nhóc chết tiệt ?-Vì dòng họ Dương có chiêu mở trói rất hữu dụng nên đành "trói" cô bằng cách này nhóc dễ ghét ! – Tôi nghiến răng. – Tông xe vào ta rồi còn làm cho nó nặng hơn tỏ vẻ hơi ngạc nhiên -Xem ra cô đã phục hồi trí sao ? Nhờ vậy mới biết chiếc xe tải lúc đó là của cái tập đoàn họ Đặng ra tôi đã hiểu tại sao tên đó lại chọn không định tấn công thằng nhóc Phách này nữa, tôi đặt chiếc đồng hồ lên bàn, dựa người vào chiếc gối ở trên giường. Tôi khoanh hai tay lại, nghiêm mặt hỏi -Mi bắt ta về đây để làm gì ?-Cô là vé mời cho tên hôn phu của cô tới tham gia trận đấu giữa các dòng họ nhằm tranh đội mật định dùng trận đấu đó để kết thúc mọi chuyện ? – Tôi rất thông liền ngã người xuống chiếc giường. Thằng nhóc Phách ngạc nhiên đến nỗi đứng dậy -Cô sao thế ?-Ta không phải lo gì hết, Thiên thế nào cũng tới đây đón ta về. – Tôi thản nhiên lạc quan quá đấy !-Đúng ! Đó là thứ mà mi không có. – Tôi nhìn nó với chỉ nửa con mắt. - Tên làm nô lệ cho hận nhóc lững thững đi ra ngoài. Trước khi đi hẳn tôi có nghe nó nói -Ánh Tuyết ! Vào trông chăm nom cô ta cho tôi !Lời kể của Nhất Thiên-Xin lỗi cậu, nếu tôi chịu khó trông nom con bé cẩn thận thì đã không ra nông nỗi. - Chú Hoàng cúi đầu tới mức thấp đi, chú nói câu này được 30 lần rồi đấy ! Làm ơn nín giùm con ! Không khéo màn nhĩ con mà bị thủng là con sẽ bị thua, thua là chú mất con gái đấy ! – Tôi hét Hoàng liền cắt hai miếng băng dán dán lên miệng mình ngay lập tức. Ông cha này thương con ghê nhỉ. Tội nghiệp !Còn ba ngày nữa là tới ngày thi đấu, tôi phải đến thư viện để nghiên cứu một chút có thi lý thuyết nữa, cũng để dưỡng cái tai của tôi. Đến nơi, tôi thấy thư viện thành một đống bề bộn. Thủ phạm là cô nàng chứ không ai khác. Đã bảo là đừng đi lung tung, cái chân đau, đứng không vững nên mới làm đổ sách chứ gì ?Tôi đành phải dọn dẹp lại từng quyển một. Cái gì kia ? Đây là... Tôi nhặt nó cậu Thiên ?Chú Hoàng ở đâu chạy xộc vào. Tôi nói -Chắc Mai đã phục hồi trí cậu biết ?Tôi đưa cái thứ mình đã nhặt dưới sàn lên cho chú Hoàng hôn ước à ? – Chú Hoàng được cái này mà chạy đi ngay lập tức thì cô nàng đã phục hồi trí nhớ chứ không còn gì khác. Nhớ rồi thì tốt. Tôi chỉ e Mai tỉnh lại mà chẳng hiểu gì thì sẽ bị bọn họ Đặng bắt nạt. Với bản lĩnh khi phục hồi trí nhớ thì không sẽ đón cô về ! Nhất định !Lời kể của Tiểu Mai"Tôi sẽ đón cô về ! Nhất định !" Tiếng nói quen thuộc đánh thức tôi dậy trong giấc ngủ thiu thiu giết thời gian. Thiên... Không biết bao giờ tôi mới gặp lại cha, phu nhân, bạn bè thi xong nên thằng nhóc này bắt cóc không ảnh hưởng tới tôi và cả Thiên nữa. Nếu có một điều ước, tôi xin cho cái chân của tôi lành sớm để đạp tung mấy cánh cửa mà suy nghĩ miên man, đột nhiên Tuyết lên tiếng -Mai cứ việc nằm xuống mà ngủ, có ai hại Mai đâu mà có... dậy rồi nên tôi đành ngồi dậy. Tôi hỏi Tuyết -Nè, thằng nhóc ấy nói sắp sửa đi thi đấu, vậy luật thi đấu ra sao vậy ? Hôm bữa mình không tham gia cuộc họp gia đình nên không im lặng, hai tay nắm chặt chiếc váy, mặt buồn rười vậy ?-Mình... mình không phải là người trong dòng họ Đặng, chỉ là một người giúp việc này tôi không hề biết đấy. Thấy hai người cứ đi với nhau tôi cứ tưởng...-Cha mẹ mình mất từ sớm, mình được dòng họ Đặng cưu mang mang về đây. Để trả ơn, mình vừa đi học vừa giúp việc cho nhà này cụ thể hơn là chăm sóc cho cậu chủ. Những chuyện trong nhà mình không hề à? Thằng nhóc quái quỷ ấy không nói cho Tuyết chuyện gì sao ?Đột nhiên Tuyết tức giận -Cậu ấy không phải là "thằng nhóc quái quỷ", cậu ấy là Đặng Giang Phách !-Làm bị thương chân người ta không phải là thằng nhóc quái quỷ sao ?-Đó là bất đắc tuông ra một tràng dài để bênh vực cho thằng quỷ nhỏ đó. Nhỏ cũng giỏi văn lắm, biện hộ chặt chẽ không bắt lỗi được. Chỉ có một cách -Tuyết "thương" nhóc đó ghê nhỉ ?Đỏ mặt rồi. Trúng huyệt ! Tôi tấn công tiếp -Bênh ghê quá ! Vậy là "thương thật" rồi !-Mai !-Sao không nói ra luôn đi ? Mai thấy thằng nhóc cũng có ý đấy !Tuyết lắc đầu lia lịa -Không ! Cậu chủ chỉ xem Tuyết như chị thôi, tại vì mọi người nói mình giống mẹ cậu Thế hả ? – Tôi làm bộ ngạc cứ tấn công liên tiếp. Mặt nhỏ đỏ như trái cà chua. Thôi, có lẽ đủ rồi. Tuyết ngồi xuống ghế, nói chậm rãi -Thật ra... Tuyết rất thích cậu chủ... như một người con gái thích một người con trai... và Tuyết có cảm giác rằng cậu chủ cũng này ? Biết mà vẫn bình chân như vại ? Nhỏ là loại con gái nhút nhát nhất mà tôi từng biết, còn hơn tôi mình chỉ là một người giúp việc trong nhà, hoàn toàn không có một địa vị vững chắc cho cậu chủ, lại còn lớn tuổi hơn rất nhiều. Mình sợ nếu làm vậy thì cậu chủ sẽ mất mặt với mọi người, cả cô Hạnh Thuý cũng sẽ rất đau khổ. Mình chỉ có thể bày tỏ tình cảm của mình bằng cách chăm sóc cho cậu chủ thật chu đáo và hoàn thành những gì cậu chủ biết nó làm vậy với Thiên là sai mà vẫn muốn tiếp tay ?Tuyết gật đầu. Tôi phải nói -Khi Mai về nhà họ Dương lần đầu, Mai cũng chỉ là một đứa khố rách áo ôm, vừa đi học vừa đi làm, cũng chịu rất nhiều áp lực nhưng Thiên nói "Cô hãy hãnh diện vì mình vẫn sống tới ngày hôm nay bằng chính sức của mình" và nói với mấy ông chú là "Bây giờ cô ấy đứng đây nhưng với năng lực này, sau này cô ấy có thể đứng cao hơn các người, các người sẽ tiếc nuối khi để mất một người như vậy."-Mai...-Chỉ cần có năng lực và cái tâm tốt, chúng ta sẽ tạo được một địa vị thật vững cũng như sự tín nhiệm của mọi người. Tuyết nên biết điều nữa, trong khi yêu, đấu tranh cũng có nghĩa là lo nói sao chứ, đấu tranh chỉ tổn thương cho ba người, sao gọi là lo lắng ?Tôi nói rõ cho Tuyết hiểu -Vì khi biết rõ mình yêu một người và cần người đó, người đó cũng vậy, ta cũng cần phải hiểu chỉ có mình ta mang lại hạnh phúc cho người đó, nếu chúng ta nhường lại cho người thứ ba thì ta sẽ mất hạnh phúc, người ta yêu mến nhất cũng mất hạnh phúc cả người thứ ba cũng sẽ mất hạnh phúc. Tuyết thử nghĩ xem, nếu thằng nhóc kia lấy một đối tượng không phù hợp, nó sẽ rất đau khổ, rồi Tuyết cũng đau khổ. Quan trọng hơn nữa, nếu đối tượng đó không có năng lực, cơ nghiệp họ Đặng sẽ lung lay. Hiểu chứ ?Tuyết im lặng. Hiểu lẹ lẹ lên, đồ ngốc !Tuyết cứ ngồi đó, suy nghĩ cho đến khi đồng hồ điểm sáu giờ kể của Ánh TuyếtChỉ cần có năng lực thì tạo địa vị dễ như trở bàn tay, đấu tranh cũng là một cách lo lắng. Những lời nói của Mai cứ chạy trong não tôi. Có phải vậy ?-Tuyết thật chán ! – Mai hét lên rồi nằm xuống giường, đánh một lẽ Mai cần một không gian im lặng để ngủ. Tôi bèn ra ngoài, trước khi đi, tôi khoá trái cửa cho chắc ăn. Vừa ra ngoài, tôi gặp cậu chủ đang tựa người ở bức tường đối diện. Hình như cậu chủ đã nghe thấy cậu chủ...Cậu chủ mỉm cười -Ra sân ngoài ăn tối với tôi chứ ?-Vâng. Đã tới giờ ăn tối ? Vậy... Tiểu Mai...-Sẽ có người đưa cho cô theo cậu chủ ra sân ngoài. Ở đó để sẵn một cái bàn tròn, hai cái ghế, tất cả đều là màu trắng. Trên bàn có để đèn cầy và các thức ăn tối. Đấy là sở thích của cậu chủ. Cậu chủ kéo ghế ra cho tôi ngồi. Tôi ngồi xuống chủ không mời cô Hạnh Thuý sao ?-Con bé còn thị uy với mấy ông bảo vệ ngoài đó. - Cậu chủ ngồi lên chiếc ghế còn lại. – Nào, cô ăn đi chứ !-Vâng !Tôi với cậu chủ dùng bữa trong sự im lặng, dưới bầu trời không sao, chỉ có duy nhất một vầng trăng sáng vằng vặc trên trời. Sự im lặng làm tôi nhớ đến những lời của Tiểu Mai lúc nãy. Cách sống của tôi là sai sao ?-Ánh Tuyết này, chuyện cô mong ước có lẽ sẽ thành hiện thực đấy !Sao ?-Hôn ước giữa tôi và Hạnh Thuý sẽ được ký kết trong tuần gì ?-Các chú bảo thời hạn để tìm một cô dâu khác đã quá thời hạn, tôi phải chấp nhận chuyện hôn tôi đau nhói. Tôi không biết nói gì phép cậu đẩy ghế ra, chạy một mạch về phòng. Ngã xuống giường của mình mà nước mắt đã thấm ướt chăn. Cậu chủ sẽ ký hôn ước. Tôi biết làm gì đây ? Tôi không biết phải làm gì cả. Tôi...tôi... Tôi rất yêu cậu chủ. Tôi...-Không ăn tối à ?Đèn phòng của tôi đột nhiên bật sáng. Tôi quay lại xem ai đã mở thì thấy Tiểu Mai đang đứng ! Không phải Mai đang ở phòng kia sao ? Tuyết đã khoá cửa rồi Mai nhảy lò cò đến giường của tôi rồi ngồi phịch xuống -Tuyết đóng cửa chính nhưng không đóng cửa sổ. Yên tâm, tôi qua đây để đi nhờ nhà vệ dễ sợ. Thảo nào cậu chủ bảo là nên làm hai chân của Mai bị thương thì tốt lại ngồi đây khóc vậy hả ? – Mai kéo tóc giật tóc lại, nói -Cậu chủ sẽ ký hôn ước với cô Hạnh Thuý, tôi vui quá nên đó là điều vậy. Tìm một người xứng lứa vừa đôi với cậu chủ, thật tốt !Mai nói với tôi -Tuyết có nghĩ đây là kế của mấy ông chú không ?-Hả ?-Biết trưởng tộc nhạy cảm về mặt tình cảm nên mấy ông chú tìm một người không hợp mấy với thằng nhóc Phách thì tinh thần thằng nhóc sẽ suy sụp. Hơn nữa qua Hạnh Dung, Mai thấy Hạnh Thuý là một người không có năng lực, dễ làm lung lay cơ nghiệp họ Đặng, đó là cái cớ tốt để truất ngôi trưởng tộc của thằng nhóc đó. Lúc đó nó sẽ thế nào ?Tôi chưa hề nghĩ đến. Mai cốc đầu tôi một cái rõ đau -Suy nghĩ lại đi, chỉ vì một bước lùi của Tuyết mà đẩy thằng nhóc đó xuống vực thẳm. Một phút im lặng của Tuyết là ngàn năm im lặng của nó đó. Có đáng không ? - Rồi Mai nhảy lò cò đến bên cửa sổ. - Tiến một bước để có tất cả hoặc lùi một bước để mất tất đi qua phòng giam của mình, để tôi ở lại. Hoặc tiến một bước để có tất cả hoặc lùi một bước để mất tất cả. Không ! Tôi không thể để cậu chủ phải đau khổ. Tôi không thể im lặng Tuyết ! Cô có chuyện gì à ? - Cậu chủ bước vào phòng phải ngồi quay lưng lại. Cậu chủ hỏi -Hình như có ai ở đây ?Tôi không trả lời câu hỏi của cậu chủ, ngược lại, tôi hỏi lại -Cậu chủ, hôn ước này có thật sự mang lại cho cậu hạnh phúc ?-Đương nhiên là sao ?-Sau khi Tiểu Huệ và cha tôi mất, tôi luôn sống trong sự lạnh lùng của dòng họ, phải đến một thời gian nào đó tôi mới có được một hơi ấm của một người con gái. Đó là một tình cảm chân thành, xuất phát từ tim tôi, không phải là tình ruột thịt mà là sự thông cảm, yêu thương giữa hai người. Người duy nhất mang lại hạnh phúc cho tôi...Tôi lại hỏi -Tại sao cậu chủ không chọn cô ấy để ký hôn cô ấy quá tự ti, viện mọi lý do để trốn tránh, tôi có nói thì cũng lảng đi, lúc nào cũng không thích bộc lộ cảm xúc của mình trước mặt người khác. Như giờ đây, đang quay lưng lại với tôi cô ấy chịu tiến lên thì sao ?-Ánh Tuyết...Tôi quay lại, nhìn thẳng vào mắt của cậu chủ. Tôi hít một hơi thật sâu, để nói -Xin hãy huỷ bỏ hôn ước vô lý ấy, xin hãy chọn tôi. Tôi xin hứa sẽ chăm sóc cậu chủ cả đời và hoàn thành tốt nhiệm vụ của một người vợ.Lời kể của Giang PháchTôi hoàn toàn sững sờ. Trước mặt tôi là một Ánh Tuyết hoàn toàn khác sự cứng rắn, nghiêm nghị không thiếu chút dịu dàng đã thể hiện rõ ngay bây giờ. Đây chính là người con gái mà tôi thích ngay từ cái nhìn đầu Tuyết !-Có muộn không ? Khi tôi nói ra như chạy đến ôm chầm lấy cô ấy -Không. Đây là điều tôi mong đợi bấy lâu nay.Lời kể của Tiểu MaiCó lẽ hai người đã nói thật với nhau rồi. Ân oán giữa Thiên và Giang Phách đã xong. Tôi nói với Thiên ở một nơi xa -Ân oán đã xong rồi, Giang Phách đã tìm được người mình yêu thương nhất, nợ của chúng ta với Tiểu Huệ đã trả đủ. Ngày mai hãy đấu hết sức nhé ! Hãy đem hãnh diện về cho họ Dương. Cho cả tôi nữa."Hiểu rồi Mai. Ngày mai, bao nhiêu thù hận sẽ xong hết. Tôi nhất định sẽ đón cô về." Tiếng Thiên vang vọng bên tai ngày sau-Lời kể của Ánh TuyếtSau khi huỷ hôn ước với cô Hạnh Thuý, trông cậu chủ như có sinh khí trở lại. Trong bộ đồ trắng của dòng họ, cậu chủ cứ như một chiến thần. Cầm chắc trong tay thanh kiếm báu, cậu chủ nói -Ánh Tuyết yên tâm, tôi sẽ đem chiến thắng trở cậu chủ à không Giang Phách chiến thắng trở về. – Tôi mỉm chủ bước ra khỏi cửa rồi phóng lên các cây ven đường mà đến địa điểm thi đấu.Lời kể của Nhất ThiênCuối cùng tôi cũng khoác lên mình bộ võ phục truyền thống của dòng họ Dương khi tham dự thi đấu nó là bộ võ phục Trung Hoa có màu đen. Mẹ tôi mỉm cười hài lòng -Hãy mang chiến thắng cha con đã vuột mất năm năm trước và người con gái con quý nhất về tin cậu sẽ thắng và con gái của tôi đang chờ giờ phút đó đến. – Chú Hoàng !Tôi dùng khinh công nhảy lên những mái nhà và cây cao để đến địa điểm thi đấu sớm. Trong cuộc đấu này, tôi phải giải quyết cho xong mọi chuyện và đưa Mai trở về."Cố lên !"
Tết qua rất nhanh, in dấu những kỷ niệm thật đẹp. Nhất là đêm giao thừa. Sau đêm đó tôi và thằng nhóc lại nói chuyện với nhau như trước, thậm chí là nhiều hơn trước nhiều. Hơi tiếc là lúc đó tôi không thể trả lời được nhưng thế cũng tốt lắm rồi vì không phải khó xử kể của Vân-Là thằng Hải chắc rồi ! – Tên trưởng CLB Tri thức chỉ vào tên lính mới tội là anh Dũng, ảnh đeo đuổi Mai dữ lắm. - Hải suy ! Cho ý kiến đi !Tôi nói -Đây biết đối tượng của Xích Thố đám con trai nháo nhào lên. Đứa nào cũng lao đến chỗ tôi với hai con mắt sáng rực tựa đèn pha. Tụi nó nhao nhao hỏi -Ai ? Ai ? Là tớ hả ? Là đây hả ?Cứ như là mấy cái loa làng đấm vào tai tôi. Tôi hét lên -Ngồi yên đây nói cho nghe !Tụi nó lật đật chạy về chỗ ngồi, yên lặng. Cái thứ dại gái, nghe tới vấn đề đó là im liền. Im lặng hết rồi, tôi nghe biết bao nhiêu con tim đập rộn ràng, hoà chung một nhịp. Tội nghiệp, tụi nó kỳ vọng lắm. Không biết tôi có nên nói không nhỉ ? Không nói thì bạn khổ, nói thì hại biết bao nhiêu người phải lâm vào hố sâu tuyệt vọng, nhục nhã. Đường đường là đấng trượng phu 16 tuổi đầu mà lại thua một thằng nhóc 10 tuổi nói là cái hôm giao thừa ấy, cha tôi có dẫn tôi đến khách sạn của họ Dương để đón giao thừa với đối tác. Và tôi đã chứng kiến một cảnh cực kỳ đặc khứ-Xích thố ! - Tôi gọi với theo nhỏ. – Xích thố !Nhìn kỹ mới nhận ra đó, không bao giờ tôi thấy nhỏ trong tà áo thố !Cái con nhỏ này, gọi rát cả cổ mà cũng không nghe. Nó làm cái gì vậy nhỉ ? Theo thử xem. Tôi chạy theo Xích thố lên sân thượng. Trời ạ, chạy chi mà nhanh thế, từ cầu thang này lên cầu thang kia mà nó phóng cỡ ba bốn bước là xong, đúng là cao thủ về thể thao. Chạy mất năm phút mới lên tới sân thở không ra hơi. Xây cao ốc làm chi vầy trời ? May quá, có gió biển. Ác lắm đấy Xích Thố. Ta sẽ giết mi, hỡi cái con nhỏ đang mặc áo dài màu hồng phấn đứng trước mặt ta kia !-Cô rất mạnh mẽ, mẹ tôi cũng không có cái tính đó đâu. - Ủa, giọng của nhóc sao ? Nhưng có nhiều chuyện tôi không mạnh mẽ đâu...Hai người này, đang nói chuyện gì vậy nhỉ ? Coi bộ nghiêm trọng lắm. Phải tìm hiểu mới được. Tôi định kêu lên. Nhưng gió biển đã cho tôi nghe một lời nói bật ra từ miệng nhóc Thiên làm tôi phải khựng yêu tại-Bình thường ai nói vậy mặt nhỏ vẫn lạnh như tiền có nói dịu dàng cũng chỉ là an ủi cái tên bị đá, vậy mà thằng nhóc vừa nói thôi mặt nhỏ lại nóng lên, đỏ như trái cà chua chín. Nhỏ này ít khi để lộ cảm xúc trước mặt người khác lắm, nhỏ đỏ mặt một cách công khai thế thì nhỏ thật lòng chứ không phải chơi hả Vân ? – Tên Hải sao đây nhỉ ? Nói là thằng nhóc mấy người gặp thì bảo đảm là cái cửa sổ của nhà nó phải thay kính hằng ngày. Nói là một người trong trường thì chắc chắn sẽ loạn cả trường lên, kể cả thầy giáo cũng không tha. Nói cách này là hay nhất !-Đây không nhớ mặt nhưng không thấy tên đó trong trường ai ?-Sweet Ice Queen của mấy người cấm đây đó im lặng một chút rồi đồng loạt nói -Vào trường phải hỏi Sweet Ice Queen cho ra lẽ mới được ! Vân làm chứng nhé !Hả ? Chết rồi !-***-Lời kể của Tiểu Mai-Tôi đi học đây ! – Tôi vẫy tay chào đường cẩn thận ! – Nó mỉm mười ngày không đến trường, tôi nhớ cái phòng tập đầy tiếng cười của các thành viên CLB Karate và lớp quá. Ước gì vừa đến cổng là gặp ngay mấy khuôn mặt thân thương ấy Ice Queen !-Mọi người...Tôi định nở một nụ cười nhưng cái cảnh đằng sau làm nụ cười tắt hẳn. Eo ơi, một đám con trai đang tiến về phía cổng, cụ thể hơn là tiến về phía tôi với tinh thần quyết tử. Tôi lạnh cả da gà. Kỳ vậy ? Lần này khác hẳn mấy lần khác, tôi có cảm giác sát khí mạnh hơn gấp ngàn lần. Nhắm không địch nổi, tôi vội vàng phi thân từ các cành cây, vượt tường chạy vào lời chúng tôi đi !Hả ? Trời ơi ! Phục binh ở đâu mà lắm thế này ? Không phải phục binh, kiểu này giống như một tập đoàn đứng lên biểu tình. Đám con trai đứng đầy sân, mái nhà, ban công, sân thượng, ngọn cây, thậm chí là nền nhà của nhà vệ sinh để hô hào, biểu tình. Chuyện gì kỳ vậy ? Không thể trốn được. Tôi đành dùng kế sách của tư bản Mỹ, đứng trên cành cây, hoà hoãn -Có gì thương lượng, đừng gấp gáp !-Trả lời chúng tôi đi !-Mà trả lời chuyện gì mới được ?Đây là lần đầu tiên tôi thấy cả ngàn đứa con trai trường tôi trăm người như một, vạn người như một. Chắc có chuyện gì cực kỳ quan trọng lắm đâu còn có đó. Có gì thì từ từ. – Tôi cố gắng trấn tĩnh tụi Dũng bồ cũ của nhỏ Trân bước ra làm đại diện cho toàn thể đám con trai trong trường, nói thật to, vọng lên đến cái cây tôi đang trú ngụ -Sweet Ice Queen, trước tới giờ chúng tôi lúc nào cũng trao cho bạn một tấm lòng chân thành, không một chút giả dối tôi lạnh cả da gà. Dù có bị chê nhưng vẫn một lòng chờ đợi bạn thay đổi suy nghĩ. Vậy tại sao bạn lại chọn một người khác trường chứ ?-Hả ? Ai nói ?Đứa nào đặt chuyện với đám này vậy nhỉ ? Tụi nó đẩy nhỏ Vân ra, đồng thanh nói -Vân làm chứng ! Nói đi Vân ! Ý trung nhân của Sweet Ice Queen là ai ?Nhỏ Vân ! Thì ra là cái tiếng "Xích Thố" hồi bữa tôi nghe ở nhà hàng họ Dương là tiếng của nhỏ này. Vậy là... nhỏ đã lên sân thượng và rình thấy tất cả. Và nhỏ đã khai hết cho đám này nghe hết. Con nhỏ kia ! Không có đám con trai kia là tôi đã bay xuống xử nhỏ một trận Vân e dè nhìn tôi trên cây. Bọn kia thấy vậy thì nói -Để bạn Vân bình thường mà gọi vậy tôi chết liền khỏi khó xử, bạn nói đi ! Bọn này thề sẽ chúc hai người trăm năm hạnh rút lui trong hoà bình ? – Tôi đến đó tụi nó im bặt. Biết ngay mà. Đám cứng đầu này bị tôi từ chối tới cỡ năm mươi lần rồi vẫn cố gắng đeo đuổi tới cùng, làm gì có chuyện sẽ rút lui trong hoà bình. Dại gì tôi giám thị kìa ! – Tôi đánh lừa tụi nghe là tụi nó nháo nhào cả lên. Thừa cơ hội, tôi nhảy xuống, tóm lấy Atula, phóng vào bên ! Bồ thấy hết rồi phải không ? – Tôi tấn Atula vào xong ! Hết giấu luôn. Bao nhiêu công sức mấy tháng nay đổ sông đổ bể hết. Tôi thả Atula ra, tựa người vào bức tường gần đó. Atula nhìn có quyết định thật sự không khi chọn nhóc Thiên, bồ có xét kỹ không ?Tôi giật mình. Đúng, tôi rất kén chọn khi chọn bạn đời của mình cho mai sau, chỉ cần một khuyết điểm nhỏ của người ta cũng đủ để tôi từ bỏ. Nhưng với Thiên thì hoàn toàn khác, không hề có sự xét về bất cứ mặt nào, chỉ là sự chọn lựa một cách tự nhiên, đến nỗi khi tôi nhận ra thì đã chọn Thiên rồi. Với những người con trai kia là sự xét, chọn về tài năng, còn với Thiên, đó là sự lựa chọn về trái tim. Tôi chọn Thiên vì tôi muốn san sẻ niềm cô độc mà cậu ấy đang không lầm lẫn tình yêu với tình chị em chứ ? Đừng quên là bồ với nhóc đó cách nhau tới năm tuổi. – Vân nói với nhận ư ?-***-Nhỏ Vân nói cũng đúng. Có thể là tôi ngộ nhận giữa tình yêu với tình chị em chăng ? Tôi không có em trai, tôi không biết tình chị em là như thế sao thế ? - Thằng nhóc huơ tay trước mặt không có gì. – Tôi lắc gì thì nói tôi nghe nhé ! Đừng đã từng giấu tôi đấy thôi. – Tôi cãi lại. - Tại sao tôi phải cho cậu biết chứ ?-Không thích thì thôi, tôi cũng không ép. Tôi không thích ràng buộc người sao cậu có thể phân biệt được chuyện của cậu với nhỏ Trân với chuyện của cậu với tôi nhỉ ? – Tôi hỏi khá ngạc nhiên, đôi mắt nâu mở tròn xoe nhìn thẳng vào tôi. Nó hơi ngượng ngùng một chút rồi cũng nói -Cảm giác thôi. Tôi hiểu giác à ?-Khi ở cạnh chị Trân tôi có cảm giác hoàn toàn khác khi cạnh cô. Tôi thích chị Trân vì chị ấy thông minh, dịu dàng. Nhưng còn cô, tôi không biết là ở điểm nào nữa, dường như là không kể hết được. – Nó mỉm thích tôi ở điểm nào ? – Tôi ngập ngừng mọi người ! – Tôi lững thững xách cặp bước vào !Trời ạ, đã hai ngày rồi mà sát khí vẫn chưa dịu đi chút nào. Cái đám này giận còn dai hơn thằng nhóc nữa. Toàn là con trai mà sao ghê thế ? Con trai coi vậy mà ghen nặng nề hơn là phái nữ nhiều. Tôi đành phải nuốt nước bọt, ngồi xuống cái vị trí là đích đến của ba mươi tia mắt dữ dội, có thể khoan thủng cả kim dai như đỉa. – Tôi lầm bầm trong ngồi cạnh tôi, nghe thấy điều đó. Hắn nói khẽ cho chỉ mình tôi nghe -Lớp trưởng nói là xong đi !-Lớp trưởng lạnh lùng quá ! Hiền một tí có phải hay hơn không ? - Hải trách đâu có no, chả tôi thế đấy. Trong mắt bọn con trai tôi là tảng băng biết nói, tảng băng trong suốt, lấp lánh như kim cương hông nổ nha, chỉ tường thuật lại lời mấy người trong CLB Văn chương thôi. Cái tên Sweet Ice từ sự miêu tả ấy mà ra. Và tôi chấp nhận mang danh hiệu đó để đổi lấy sự im lặng. Tôi xa lánh tất cả bọn con trai một cách gián tiếp, tôi phớt lờ mọi thứ, tôi chứng minh đẳng cấp của mình trong học tập để chúng thấy hổ thẹn mà rút lui. Tôi làm tất cả. Nhưng với Thiên ... thì khác, tôi không xa lánh, thậm chí là muốn được gần gũi, kể cả khi nó bày tỏ tình cảm tôi vẫn muốn ở cạnh nó. Vậy đó có phải là...-***-Em thua rồi ! Sư tỉ đừng đánh Huy, võ sinh nhập môn sau tôi hai tháng, rên rỉ. Có thế chứ. Nhưng cũng hơi thất vọng. Cứ tưởng tên này chịu được tới đòn thứ năm của tôi, phá kỷ lục chứ, mới tới đòn thứ tư đã xin thua rồi. Tôi đưa tay ra, nghiêng đầu nói -Đứng lên nào sư đệ !Tên nhóc lớp 9 đỏ bừng cả mặt. Nhóc run rẩy nắm lấy tay tôi, lấy sức đứng ơn chị !Mặt nhóc đỏ bừng như quả cà chua chín. Chắc do mệt. Tôi lấy chiếc khăn tay luôn mang trong người ra lau mồ hôi trên trán cho lên ! Chắc chắn sẽ có ngày chị bao kem nhóc. – Tôi nháy có đâu ạ ! – Nhóc ấy gãi giờ rồi ! Mọi người về đi ! - Tiếng của người trông sân tập vang liền đi về biệt thự. Vừa đến, đã thấy Thiên đứng ngoài là... tập đến nỗi này ấy hả ?-Tại hăng quá ! – Tôi cười rút chiếc khăn tay ra, vẫy thấp xuống !Tôi liền cúi thấp xuống. Nó dùng khăn tay lau mồ hôi cho tôi. Thích thật !Thích ? Làm phiền nó mà tôi thích đến thế sao ?Đúng rồi ! Tôi đã nhận ra sự khác nhau giữa tình chị em và "cái đó". Tôi chắc chắn sẽ là một người chị mẫu mực, luôn lo lắng cho em trai nếu có em thật. Tôi đã quan tâm đến các võ sinh mới vào, rất ngại khi làm phiền, tôi muốn quan tâm tới họ. Còn với Thiên, tôi lại muốn nó quan tâm với tôi thật nhiều, thật nhiều, tôi rất ghét nếu nó quan tâm tới người khác. Chỉ khi nào là Thiên tôi mới có suy nghĩ ích kỷ đó. Tôi hiểu rồi ! Đã tới lúc trả ! Thật ra tôi... tôi...Tôi siết chặt tay nó để lấy đủ can cơ ? – Nó ngạc thể nào !Gì vậy nhỉ ? Tôi quay lại. Trời ơi ! Đám đỉa dai nhách ưa bám đuôi tôi bám theo tới đây rồi à ? Lì hơn là tôi tưởng Ice... - Một đám ấp úng tập trước hay sao mà đều nhau đám đó tia qua Thiên những tia sắc bén nhóc...-Hả ? Gì cơ ?-Chạy !Tôi xách nó lên, chạy xuống hầm tránh nạn trước khi một cơn mưa đá chưa được báo ở đài thời tiết xuất hiện Ai rãnh qa nick tui theo dõi cái ik nhìu truyện cực hay lun à hjhj hk phải kiểu nổ nổ nhưng mà tui ns thiệt mòa ai rãnh qa theo dõi nha tui thương nhìu nhìu giờ vote cho tui ik
Sau cái màn ra mắt đó, hồn tôi hoàn toàn thoát khỏi xác, mặc thằng nhóc muốn dẫn đi đâu thì Bà chị!Tôi thức giấc. Trước mặt tôi không còn là phòng khách nữa mà hình như là phòng ngủ của thằng nhóc đó vì thấy có cái giường. Tôi lắp bắp hỏi nó- Nhóc là Nhất Thiên thật hả?- Tôi mà giả dạng thì sẽ kiếm cái tên đẹp hơn Là chồng chị thật hả?- Không cần phải còn một hy vọng cuối cùng. Tôi đánh bạo hỏi nó- Hỏi thật nhé! Nhóc năm nay bao nhiêu tuổi?- Chi?- Có thể nhóc bị Rất tiếc. Tôi không có bệnh. Năm nay tôi tròn 10 rồi, bao nhiêu hy vọng về người chồng tương lai nay tan thành mây khói hết. Chỉ còn một cách là sử dụng kế cuối cùng trong 36 kế sách hữu hiệu thằng nhóc đó có chỉ số IQ cao hơn tôi. Nó nhếch mép nói- Muốn trốn cũng được. Có điều nợ lãi hàng tháng nặng lắm gục Bao nhiêu đứa xinh đẹp, nữ tính không chọn mà lại chọn Chọn chị thì sao? - Nó trố Một đứa con gái vừa xấu, vừa cộc cằn thô lỗ bla bla... - Tôi cắn răng phóng to những tật xấu của mình ra để nó buông tha cho Không sao, nhà này trọng tài Chị học bét nhất Tôi thừa biết năm nào chị cũng lãnh học Chị hay bệnh Xạo, yếu mà có sức làm quần quật từ sáng tới một lý do cuối cùng, tôi phun ra Nhưng ít ra cũng phải lựa ngang tầm với nhóc. Nhóc biết năm nay chị bao nhiêu tuổi không? 15 tuổi rồi. Gái hơn trai tới 5 tuổi, sao xứng được. Không chấp nhận lý do này hiệu nghiệm ghê. Cái miệng đang cãi nheo nhẻo của nó im bặt. Sắp rồi, nó sắp buông tha cho tôi Chỉ là đóng kịch thôi. - Nó phẩy Hả?- Chỉ đóng kịch là vợ chồng Kỳ vậy?- Cha tôi bị bệnh nặng, sống nay chết mai không biết thế nào. Ông mong ước được thấy một đứa con dâu tuổi xuân thì để lo lắng cho tôi trước khi ông qua đờiông không tin mẹ tôi được. Tôi muốn làm vui lòng ông phút chót nên mới... - Nó buồn ra Cha nhóc bị bệnh gì? - Tôi biết khuôn mặt đó không có chút giả Ung thư gan thời kỳ cuối. Chỉ còn sống được khoảng một tháng nữa nó nghẹn Cha tôi là người rất tốt, chưa làm phật lòng ai bao giờ. Trời lại phạt ông ấy phải qua đời sớm. Tôi lại không đủ trưởng thành để làm điều gì được. Chỉ còn làm điều được nàyMắt nó bắt đầu có ngấn nước. Nó vội quay mặt Đồng ý đi! Xin chị đấy!Tôi đã phần nào hiểu được. Ý định bỏ trốn gần bị xóa Vậy thì tại sao lại chọn chị?- Tôi... không Hả? Không biết mà lại tự chọn đứng lặng một hồi, hình như đang cố gắng nặn ra một cái lý do nào đó để trả lời câu hỏi của tôi. Khó khăn vậy Vì... - Đột nhiên nó vỗ tay cái đét, giọng hớn hở. - Chị có những điểm rất giống một người cha tôi cực kỳ yêu quý. Vậy được chưa?Không còn gì để cự cãi nữa. Tôi nghe theo tiếng gọi của lương tâm, chấp nhận làm phước cho nó để tích đức cho con cháu sau Thôi được. Chị nhận lời. - Tôi miễn cưỡng. - Nhưng sau khi... sau khi nhóc thực sự có đối tượng thì chị sẽ đi đấy. Chẳng lẽ nói sau khi bố nó mất, tôi chấp nhận thiệt thòiNó quay lại, ánh mắt sáng lên sau làn nước Thật không?Tôi đưa tay Đứa nào nói láo, trời mỉm cười, rạng rỡ. Ôm chầm lấy tôi, nước mắt chảy Cảm ơn À, hồi nãy nhóc bảo chị giống một người cha nhóc yêu quý, ai vậy? - Tôi lau nước mắt cho Còn ai ngoài mẹ tôi. - Nó cười lém Vậy à?... Thằng trời đánh! - Tôi rượt nó chạy vòng vòng.
12- download 303885731-linh-moi-phong-luu-thu-ngoc_1200573275-linh-moi-phong-luu-thu-n download 365- download ac-ma-tong- download download anh-la-hot-face-thi-lien-quan-gi-den-toi_qu download anh-yeu-em-co download an download anna-karenina_qu download ba-xa download ban-gai-toi-la-giao-vien-c download ban-linh-ngong- download download bat-tu-ta-that-su-la download boss-la-nu-phu-110 download buong-ra-con-yeu-s download but download cau-mo-muon-tai download cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong download chang-re-sieu-cap-giang-t download chang-re-sieu-cap-wt2_c download chang-re-sieu- download chang-re-tru download chang-re-vo-song download chi-goi-t download chien-than-h download chien-than- download chien-vuong-long-phi_qu download chie download chinh-phuc download choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu- download chong-quy-q download download chu-gioi-tan-the-online-ngay-tan-cua-th download chuyen-tinh-cua-ngoi-sa download download co-gioi-be-th download co-nang-xinh-dep-cua-mo download co-thieu-gia-dung-gia-vo download co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh download download con-loc-ya download con-thien-tai-va-bo-tong download con-yeu-thu-nay-t download cong-luoc-tr download cuc-pham-cuong-th download cuoc-song-dan-da-cua-man-man-o-co-dai_mua- download cuu-vuc-kie download dai-mac-lang-tu download dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-than download dau-la-dai-luc-ii-tuyet-the-duong download de-nhat-kiem-than- download de-nhat-kiem-than-97 download di-gioi-he-thong-game-tai- download dia-phu-lam-thoi- download dien-a download dien-chu-o-re-1 download dien-duc download download doc-truyen-lay-chong-ba download doc-truy download doc-truyen-sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh download doc-truyen-tong-tai-hoi-vo-banh-bao-lam-mai-daddy-tong download dua-con-cua-t download download gap-than-cung-cu-quoc-trieu-bai-than-quan-qu download ghet-thi- download giang-ho-tham-an-truyen-ky_qu download download han-tu-tren-nui-sung-the-khong-gian-nong-nu-dien- download hao-mon-nich-sung-manh-the-qua-d download he-thong-cong-luoc-nam-chu-ma download download ho-ly-t download hoac-gia-phu-nhan-lai-mo-sap-boi-ro download hoan-toan-mat-kiem download hoang-hau- download hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien download hom-nay-thien-kim-lai-di download ho download hon-le-de-nhat-thie download h download hon-uoc-dinh-menh-vo-mau-theo-anh-v download hong-hoang-ta-o-to-phu-duong-gia- download huong-dan-qua-cua-chung-cu-phi-nhan download h download khe-tu_q download khi-quan-nha download khong-can-than-duoi-toi-n download khong-duong-thoi-lui-462732 download khong-the-thoat-khoi-nhan-vat-p download kieu-tuoc-b download kinh-thien-k download kinh-thien-k download lac-mat-co-dau-xung-hi-47 download lac-mat-co-dau-xung-hi download lac-mat-co-dau-xung-hi download lac-mat-co-dau-xun download lao-dai-phu-nhan-duoi-toi-roi download download luan-hoi-nhac- download luc-hoa-c download mac-thieu-gia-anh-da-bi download mat-roi-xin-dung-tim download mau-xuyen-boss-phan-dien-nghich-tap-ai-d download mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chu download mau-xuyen-phan-phai-chuyen-ngh download me-vo-khong-loi-ve download minh-t download minh-thuong-de-tr download mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-man download mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau download mua-duoc-tie-u-da- download muon-do-de-thang-su-phu-phai-lanh-khoc_qu download nam-thanh-cho-tra download n download nang-cong-chua-trong-the-gioi-va download nang-dau-cuc-pham-270 download neu-co-kiep-sau-xin-dung-g download ngao-the-dan- download ngu-dai-tai- download nguoi-dau-yeu download nhan-lo-thanh download nhan-th download nhan-tieu-thu-em-mai-la-ngu download nhat-ngon-thong-thien_ download nhom-tien-sinh-ky- download ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc_quy download nu-chinh-khong-du-ng download nu-hon-cu download nu-tha download phong-than-chau-3 download phong-th download quan-quan-tuo download quyen-luyen-on- download sau-khi-ket-hon-cung-dai-gia-che-dau-t download sau-khi-toan-cau-tien-hoa-ta-dung-dau-chuoi- download sieu-cap- download download download su-thuong-de-nhat-ki download tan-an-quy-su-551663_quye download than-dieu-hi download than-nu-ngao-cuong- download than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra download thanh-phong-tu-tie download thanh-v download thanh- download thap-nien-70-xuyen-thanh-con-gai-cua- download that-nuong-xuyen-viet-chi-tien-duyen-ngo_qu download thay-chi-gai-lay-nguoi-toi-ye download the-tu-phi- download 1, thien-dao-do-thu-quan- download thie download thien-than-va-ac download thieu-chu download thieu-gia-bi-bo- download thieu-phu-nhan-vo-lai download thieu-tuong-dai-n download thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi download thinh- download thoi-khong download thuc-ra-toi-cung-dung-hack-414460 download thuong-dinh-dau-tien- download thuong download thuong-nhan-do-co-xuyen-den-thap download thuong-tru download tien-ma- download tien-vuong-tai download download download toa-cuu-lieu-thoi download toi-thich-em-ngu download tong-bien-tap-ti download tong-tai-anh-qua-ba-dao download tong-tai-chuyen-sung-nguoi-vo-bi download tong-tai-la-tinh-mot download download tram-lam-huy-chuong_quy download t download download trong-sinh-kho-tan-c download trong-sinh-my-nhan-ngu download download truong-hoc-cac-vi-than-nguon-goc-p download truong-ninh-de-quan_qu download truot-vo-chuoi-xuyen-qu download truyen-ca-doi-nay-khong-roi-xa download truyen-ca-doi-nay-khong-roi-x download truyen-khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky download truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-th download truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the-55 download truyen-tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tie download tu-la-vu-t download tu-tong-tai-bac-ty-thanh-ke-an- download van-c download van-dam-tim-chong_qu download van-thu-trieu-h download vo-dich-hac-q download download vo-han-thu-quang_quy download vo-ngoan-ngoan-de-anh- download download download vo-nho-cuoi-cung-em- download download vo-thuong-sat-t download download vong-du-chi-anh-hung-vo-dich-o download vong-tinh-than_qu download vu-than-chu download vuong-phi-muu-tri-noi-rang-vuong-gia-rat-phu download xu-thie download xuyen-nhanh-dai-lao-lai-sap-sup-d download xuyen-nhanh-he-thong-luu- download xuyen-nhanh-ta-thuc-su-thich-nam-ph download xuyen-nhanh-toi-la- download xuyen-thu-chi-lieu-han-cong- download xuyen-viet-chi-che-th download 1, download yeu- download
nhóc to gan đấy